chân trời có xa không ?
Chân trời có xa không, mơ ước có viễn vông quá không hay, chúng ta sống ngày hôm nay và phãi nghĩ đến ngày mai thì chắc là nó quá xa,
việc của tôi thì có thể buông xuôi rồi nhưng còn em thì sao, em có thể buông xuôi không, có thể em trách mắng vì những kỷ niệm đã qua nhưng suy nghĩ chúng ta đã chồng chất những suy tính riêng cho ngày mai, ngày mà khi chúng ta không được nhắc đến trong suy tính của mình. Nước mắt người chảy ngược có đau hơn nước mắt người chảy xuôi không ta ? tôi chỉ biết rằng tôi không đủ dũng khí để chảy một giọt nào cả vậy chắc tôi yếu đuối lắm hay có lẽ những nỗi buồn hay nỗi ưu tư của chúng ta không đủ để có thể lệ rơi, phải chi ta đừng lớn, phải ta không có điện thoại để ngồi xuống nói cho nhau nghe, và phải chi công việc bề bộn không làm ta suy nghĩ đến nhau. Tôi mệt quá, mệt cả thể xác lẫn tâm hồn, tôi mệt tới nỗi không suy nghĩ đến nó và coi MỆT là một công việc còn phải giải quyết từ ngày này sang ngày kia, đôi khi chúng ta cần những lời hỏi thăm nhau cho ấm lòng hơn, đôi khi những cử chỉ khiến chúng ta cảm thấy vui vẽ hơn và đôi khi có những câu chuyện của em hay của tôi chúng ta phải hỏi han nhau, thật gượng ép khi cho đó là điều bắt buộc chúng ta phải biết đến, thật là căng thẳng. căng thẳng quá ở câu chuyện mà thật lòng tôi không đủ để lo cho bạn, cho em, cho anh nữa, và tôi cũng không nghĩ rằng mình sẽ được nhận lại được những câu chuyện của mình, trong việc làm ăn này chắc là lỗ rồi, thật vậy ... mệt mỏi quá. Anh hùng vô lệ không phải anh hùng không rơi lệ mà anh hùng đó không còn ngấn lệ để rơi. Vốn dĩ chân trời không xa, gần lắm ngay trước mặt thôi nhưng trong mỗi con người chúng ta đều hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn trong khi chân trời trước mặt tôi và em nó đâu huyền ảo, nó đâu huyền dịu mặc dù tiền tài đi qua nụ cười trở lại, câu chuyện buồn vui cũng đã trao nhưng sao lòng lại thấy bình thường như nhau. Ngày mà tôi nghĩ cả thế giới này không còn ai quan trọng thì lúc đó thế giới là bình yên nhất, tôi không còn phải dọn dẹp những mớ hỗn tạp xung quanh, ngày nào chắc là ngày mà tôi ngồi trước biển. Hay có lẽ cuộc sống là vậy chỉ mang cho ta những hỗn tạp và dư âm để rồi ngày trôi qua nhanh, tình cảm trao nhau qua vài mẫu tin nhắn, tôi và em và bạn thứ gì có thể gắn kết chúng ta lại vì chân trời nó ở xa lắm
Đôi nét
Viết cho những nỗi nhớ, viết cho những trải nghiệm ký ức, viết cho nỗi niềm buồn phiền, viết cho tôi, cho anh, cho em, cho chị, cho những thứ cố đánh bắt mà không được, viết thế thôi hy vọng đừng buồn và đừng tiếc vì kỷ niệm đã xa rồi
0 nhận xét:
Đăng nhận xét